Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

Hot girl "bán diêm"


hotgirl
hotgirl bán diêm
Có một... hot girl nổi tiếng khắp vùng. Nàng có một sắc đẹp mà bất cứ người con trai nào nhìn thấy cũng... lảo đảo.

Trong truyện cổ Andersen, giữa đêm đông giá buốt, có cô bé bán diêm cô độc, nghèo khổ, tự đốt từng cây diêm để sưởi ấm mình. Còn trong “truyện cổ” này, cũng có một cô bé như thế, khác chăng cô ấy là... hot girl, với hàng ngàn người mến mộ. Tại sao lại có chuyện li kì như thế?

Ngày xửa ngày xưa có một... hotgirl nổi tiếng khắp vùng. Nàng có một sắc đẹp mà bất cứ người con trai nào nhìn thấy cũng... lảo đảo như cái chảo. Có một chàng học trò nghèo đem lòng iu mến hotgirl kia, nhưng khi chàng cất tiếng ngỏ lời, nàng cười sặc sụa như hít phải tiêu bột và phán: Chừng nào không còn tên con trai nào trên đời này dòm tới tui nữa, họa may tui mới làm bạn với anh! Hằng ngày, lượng thư tỏ tình gửi về cho hot girl nhiều đến nỗi nàng không thèm đọc. Ba mẹ nàng không nỡ đem cân giấy vụn, nên bỏ hết vô bao tải chất trong kho. Nhưng chính vì nhiều người mến mộ quá, nàng ngày càng chảnh. Dòm tên nào cũng thấy không ưng ý. Kết cục các chàng ngày càng lánh xa nàng. Ai vẫn đem lòng thầm yêu thì tỏ ra nghi hoặc, chắc chẳng tới lượt mình, thôi quên đi cho lành. Mùa đông năm ấy, những lễ hội đến gần mà nàng vẫn phòng không bóng chiếc. Đêm Noel, nàng đành nằm giở truyện cổ tích ra đọc đỡ rầu. Tới chuyện Cô bé bán diêm, giữa mùa đông lạnh lẽo, diêm bán không được bèn quẹt từng cây lên, tự sưởi ấm mình- nàng bèn nảy ra ý định, hay mình... lấy thư tình của các chàng ra đốt từng cái, sưởi ấm tâm hồn chơi! Mấy bao tải thư được nàng lôi xuống, bật quẹt đốt từng lá! Nàng hotgirl đốt mãi, đốt mãi đến khi khói ngập ngụa căn phòng mà... bộ đồ lòng vẫn chẳng thấy ấm lên. Nàng vẫn quyết đốt tiếp, tới chừng nào hết mấy bao tải thư thì thôi! Khi lá thư cuối cùng tan trong ngọn lửa, nàng bỗng nghe “uỵch” một phát. Hoảng hồn ngó lại, dưới chân cầu thang nhà nàng một... ông già Noel nằm bất động. Nàng vội vàng chạy tới, giở... chòm râu giả của ông già Noel ra và ngỡ ngàng khi thấy đó là anh chàng học trò nghèo năm nào. Anh chàng thều thào: Anh biết đêm nay em rất buồn và cô đơn, nhớ lại lời em năm xưa, khi chẳng còn tên con trai nào iu em thì em mới chịu quen anh. Nên đêm nay anh đóng giả ông già Noel tính... chui ống khói vô nhà thăm em. Nhà em không có ống khói, nên anh leo xuống bằng... giếng trời, ai dè em... hun anh như hun chuột, anh đã sặc khói, tuột tay mà rớt xuống đây. Nói xong, anh chàng... bất động. Câu chuyện dừng lại ở đây, kết cục ra sao, mời bà con tự nghĩ!

                                                                                                                                       Theo mực tím

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến