Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

Anh phải xa em thôi .!

Cũng như em, luôn được người khác quan tâm, nhưng sao anh luôn thấy mình lẻ loi! Em chẳng cần và cũng chẳng quan tâm đến ai, vì rất nhiều người bên em và họ quan tâm đến em, em thấy mình là trung tâm của vũ trụ rồi, phải không em! Còn anh, anh chỉ cần một người...một người cần anh!

"Anh thấy mình vô nghĩa đi bên em"
"Anh không buồn mà chỉ tiếc, vì em không đi hết những ngày đắm say"
Thôi, em nhé! Anh sẽ lại về với cuộc sống của anh, về lại những ngày dài lê thê, nơi có những nụ cười vá víu, và những cuộc vui để quên đi là ... anh đang nhớ em...

Anh yêu em. Nhưng sẽ chỉ còn là của những ngày xưa... của quá khứ, của một thời mộng đẹp... giống như mỗi phút qua đi không bao giờ gặp lại... sẽ chẳng bao giờ trong cuộc đời anh có lại những ngày xanh... Hãy cứ để nó mãi là hồi ức đẹp, cứ để em là mối tình đầu của anh, hồn nhiên, tha thiết... hãy cứ để những mong chờ, mơ mộng ngủ yên...

Ngày hôm qua là quá khứ đã trôi qua, ngày mai là tương lai chưa đến. Chỉ có hôm nay là hiện tại, là món quà cuộc sống này tặng cho anh... Anh sẽ cố gắng sống vui, sẽ quên em để chúng ta là bạn, sẽ cầu chúc anh sẽ chóng quên, và em tìm được một nửa của em - không phải là anh...
Đến một ngày nào đó... anh sẽ gặp một người khác, Không phải là em...
Anh và em... đã rẽ về hai ngả đường...
Anh hứa... anh hứa sẽ quên em... và anh có lẽ đã quên em rồi....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến