Khi cô ấy không còn yêu bạn, tình yêu của bạn, con người bạn, sẽ chẳng còn bao nhiêu giá trị. Bạn rơi vào thế hạ phong, đây vốn là bản tính con người. Cô ấy sẽ nói:”Vâng, nhưng giờ em đang có chút việc. Tối anh gọi lại cho em sau nhé. Hoặc là em gọi cho anh cũng được.” Thế nhưng lúc này nhất định bạn đừng quá ngây thơ, cô ấy chỉ tìm một lí do quá sức cao siêu để thoái thác mà thôi. Xin bạn, đừng nên thật thà chờ đợi, đừng nên tự lừa dối mình.
Khi cô ấy không còn yêu bạn, xin đừng nên kể cho cô ấy những việc vụn vặt của bạn, có lẽ lúc này, bạn thực sự hi vọng đôi bên có thể hiểu nhau thêm một chút. Thế nhưng, cô ấy lại không rảnh lại càng chẳng có hứng thú mà tìm hiểu về bạn; cuộc sống của bạn, quá khứ của bạn, sở trường sở đoản của bạn ra sao thì có dính dáng gì tới cô ấy chứ? Cho dù có kể đi nữa, cô ấy cũng nhanh chóng quên béng đi mà thôi, cũng giống như cô ấy từng quên mất sinh nhật của bạn, địa chỉ của bạn, số điện thoại của bạn. Không có tình yêu, thì nhất định bạn chẳng thể nào chen chân vào cuộc đời của cô ấy. Cho dù, chỗ bạn cần chỉ là một xó xỉnh nhỏ ơi là nhỏ mà thôi.
Khi cô ấy không còn yêu bạn, xin đừng nên rơi lệ trước mặt cô ấy, đừng nên báo với cô ấy mỗi khi bạn ốm. Cô ấy chẳng đời nào đem đến cho bạn sự quan tâm và chăm sóc mà bạn mong mỏi đâu, nhiều lắm chỉ là cảm thông chút xíu. Thế nhưng, xin con người kiêu hãnh như bạn, đừng nên vứt bỏ niềm kiêu hãnh vốn có của mình. Con người ta có bao nhiêu, đối mặt với tình yêu lại mất đi bây nhiêu. Đến dũng khí mà đứng dậy cũng không có, thử hỏi kiêu hãnh ở đâu? Phải nhớ kĩ, chỉ có những người yêu bạn, mới có thể chân chính yêu thương quan tâm đến bạn. Còn nếu không chỉ là sự cảm thông, thương xót bàng quan mà thôi.
Khi cô ấy không còn yêu bạn, tình yêu của bạn đối với cô ấy đúng là gánh nặng. Xin đừng so đo tính toán những gì mình đã bỏ ra, đừng nên hi vọng được báo đáp chi hết. Yêu một người vốn không yêu bạn, bản thân sẽ chẳng hề có báo đáp. Đừng nên suy nghĩ đúng hay sai, như vậy sẽ vui hơn một chút. Phải nhớ kĩ, tình yêu của bạn và cô ấy là tình yêu đơn phương, bạn có lòng, cô ấy lại vô tâm. Vì vậy, cũng đừng nên trách cô ấy. Bởi vì biết đâu cô ấy cũng muốn làm việc gì đó tốt một chút, đối xử với bạn không thờ ơ đến thế. Yêu một người, đối xử tốt với người đó, vốn là một thứ bản năng. Đáng tiếc, cô ấy không hề có bản năng đó.
Khi cô ấy không còn yêu bạn, xin đừng nên mất đi sự tự tin vào bản thân. Bởi vì yêu một người, cho dù cô ấy có ưu tú xuất sắc, cũng chỉ là một thứ cảm giác. Cô ấy khiến bạn có thứ cảm giác đó, bởi vậy bạn mới yêu cô ấy.
Cũng tương tự, cô ấy không còn yêu bạn, cũng chẳng phải do bạn không xuất sắc. Xuất sắc chẳng phải lí do đâu. Hãy thử nhìn xem còn biết bao nhiều người yêu quý bạn, mỉm cười một chút, cũng là thứ hạnh phúc khác lạ. Khi cô ấy không yêu bạn, nhất định phải chúc phúc cho cô ấy. Có tình yêu, thì không nên có hận thù. Tình yêu là tươi đẹp. Hận thù là xấu xa. Hà tất phải khiến những thứ trong cuộc đời trở nên xấu xa làm gì? Cũng đừng nên cảm thấy bất công. Về chuyện mất mát, thứ cô ấy mất là một người yêu thương cô ấy, còn thứ bạn mất là một người không hề yêu bạn, nhưng lại nhận được một cuộc sống mới, một cơ hội mới để yêu. Xin đừng nên nghĩ đến hai từ “vĩnh viễn”. Tình yêu không hề vĩnh viễn. Lúc này bạn yêu sâu đậm, nhưng biết đâu một ngày nào đó xa xôi cũng không còn yêu cô ấy nữa. Cô ấy chỉ là chạm chân tới ngày hôm đó sớm hơn bạn một bước mà thôi. Khi cô ấy không yêu bạn, xin hãy nhẹ nhàng ôm ấp những ấm áp trong kí ức, nhẹ nhàng nhìn vào hạnh phúc đã lụi tàn.
Khi cô ấy không còn yêu bạn, bạn tôi ơi, hãy hít thở thật sâu, trên đường đời trải đầy những nụ hoa của ái tình, luôn có đóa hoa nào đó thuộc về bạn. Không phải đang an ủi bạn đâu, mà đây là thứ đời đời kiếp kiếp đã định sẵn rồi, hãy tin vào duyên phận.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét