Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

CHUYỆN NHÀ



Quẩn quanh vẫn chuyện gia đình
Chả ai thèm hỏi, tự mình đi khoe 
Trong nhà chưa tỏ, chưa nghe
Ngoài đường thiên hạ, bạn bè đã hay
Khó khăn mới phải giải bày.
Vợ tôi than thở giá ngày một cao
Mỗi lần ra chợ tính sao?...
Tiền ra rõ lắm tiền vào thì không
Luơng ông ba cọc ba đồng
Thị trường đắt đỏ ... sốt ròng bấy lâu !
Vợ tôi tính bạc cả đầu 
“Túi ông còn đấy - tiền đâu hết rồi”
Ông ơi tôi có mấy lời
Tiền ăn không có cứ ngồi viết thơ.
Trông ông giống kẻ mộng du
Tôi đang điên tiết phát đù người ra...
Sao mà ông chẳng thương bà.
Chung tay góp sức cả nhà cùng lo
Thơ ông dù có thơm tho
Cũng không đổi được nửa bò gạo xôi.
Tôi bán hết cả thơ rồi
Mà không mua nổi được nồi canh rau.
Giá tăng chóng mặt, nhức đầu 
Ông còn hù dọa lại nhau làm gì
Nhịn ăn tôi đã thường khi
ông cũng như thế, khác chi đâu mà
Cơm thì nấu bữa ăn ba
Lắm hôm đói đến mắt hoa, chân mềm
Việc nhà tôi phải làm thêm
Thương vợ tôi cố giữ êm trong nhà
Vợ tôi nóng tính hay la
Việc quan ông nhớ, việc nhà ông quên
Túi quần túi áo phồng lên
Cứ như tỷ phú lắm tiền nhiêu ngân
Đi đâu vợ cũng phải "thăm"
Bằng không muời bữa hết "xăng" cả mười!) 
Tôi buồn nẫu ruột đi rồi
Đằng này ông cứ nói cười luyên thuyên
Ông vui người bảo ông điên
Túi ông láo nháo ít tiền nhiều thơ
Ông đem bán cái mộng mơ
cho tôi chút bạc bây giờ mua rau
giá còn tăng, chửa dừng đâu
Ông còn mơ mộng, có chầu...nhịn ăn..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến