Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

Con nhớ gia đình



Con nhớ gia đình. Con muốn sống bình yên bên gia đình. Con biết con ích kỉ, con không có trách nhiệm khi nghĩ về những điều như thế. Nhưng mà con nhớ, con nhớ nội, con thèm nội, con nhớ Tết, con cần một cái Tết như những gì con đã trải qua. Con cần lắm một đêm giao thừa đầm ấm, một đêm giao thừa con không có điện thoại, không một lời nhắn vô hồn nào hết, không một tiếng reo vô vị nào hết, một cái Tết với những tấm thiệp viết tay, với bánh mứt trái cây con đi chợ mua với mẹ, Tết với đầy nhan khói, đồ hàng mã nội mua. Con cần một đêm giao thừa đầy mùi nhan thơm, mùi nhan mà cứ mỗi lần con nghe được ở đâu đó là con lại cồn cào nhớ nội.
Được hơn hai năm rồi hả nội, hai năm rồi con không còn nhìn nội khóc khi mừng con về, hai năm rồi con không được ngồi gần và cầm bàn tay nội, hai năm rồi không nghe nội nói với con thêm một lời nào nữa. Mười tám năm con lớn lên với 18 cái Tết con đón giao thừa với nội. Con chỉ nằm yên xem ti vi và chờ nội, chờ nội cúng giao thừa, rồi con sẽ dán lên của nhà tấm hình ông cọp để ông ấy giữ nhà mình được bình an trong năm mới, con chờ nội lấy bánh mứt ra cùng ăn với con, con chờ nội xem ti vi với con và chờ nội đi ngủ với con.
Hai cái tết rồi con không như thế nữa, con sống và con biết là mình thiếu thốn cái gì đó nội à, con vẫn muốn sà vào lòng nội, con nhớ nội. Bữa nay con về nhà, mùi nhan ai đó đốt làm con nhớ nội, con chỉ muốn được ôm chầm lấy nội, nội ơi, xa lắm rồi. Ai đó bảo con đừng bao giờ nhìn về quá khứ, nhưng con cứ thế thì sao. Hư lắm hả nội. Con chẳng là gì và cũng chẳng bằng ai hết, nhưng con biết con được nội và gia đình mình thương lắm, con biết thế. Cho con nhớ người thêm lần nữa rồi thôi, cho con khóc một lần nữa rồi thôi con sẽ làm thật tốt, sống thật ngoan như những gì gia đình mình mong muốn. Con yêu gia đình mình lắm!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến