Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

Thơ chúc mừng ngày 20/11 - Tuyển tập bài thơ hay nhất về thầy cô P2


Quay đi quay lại sắp đến ngày
Hai mươi - mười một nữa rồi đây
Thầy cô khấp khởi luôn trông ngóng
Học trò hớn hở mỗi phút giây
Dạy dỗ nhiệt tâm, thêm chất lượng
Học hành quyết chí, thật hăng say
Thi đua học tốt, dạy thật tốtrnThầy trò cùng tiến, thật là hay !!
----
Chúc người dìu dắt tương lai,
Mừng vui lớp lớp nay mai giúp đời…
Thầy như sóng ngoài biển khơi,
Cô như tia nắng mặt trời lung linh…
Nhân gian đầy ắp bình minh,
Ngày ngày tiếp bước học sinh nên người
Nhà nhà rộn rã tiếng cười,
Giáo viên ngày lễ hai mươi đến rồi…
Việt Nam toàn cõi bồi hồi…
Hai từ thân thiết bao đời dựng xây
Mươi mười đã rõ ơn này…
Tháng năm vun đắp hăng say đong đầy.
“Mười năm là tết trồng cây,
Một trăm năm mãi… hăng say trồng người”
--------------------

Quay đi quay lại sắp đến ngày
Hai mươi - mười một nữa rồi đây
Thầy cô khấp khởi luôn trông ngóng
Học trò hớn hở mỗi phút giây
Dạy dỗ nhiệt tâm, thêm chất lượng
Học hành quyết chí, thật hăng say
Thi đua học tốt, dạy thật tốt
Thầy trò cùng tiến, thật là hay !!
-----------------
Nhân ngày Nhà giáo Việt nam
Chúc Thầy Cô Khỏe vững vàng Nghiệp cao
Công Thầy Cô kể xiết bao
Gom từng câu chữ xây vào ước mơ
Dìu từng non nớt bé thơ
Tấm lòng quảng đại vô bờ kể đâu
Công lênh trời biển in sâu
Nói sao cho hết những câu ân tình
Chúng em những lớp học sinh
Bó Hoa đẹp nhất tim mình Kính dâng!
--------------
Thưa Thầy
Thưa thầy, bài học chiều nay
Con bỏ quên ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời gian bằng khói thuốc
Sống cho mình và không bao giờ mơ ước
Mình sẽ là ai ? Tôi sẽ là ai ?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài không thuộc
Để bây giờ khi con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy

----

BÂY GIỜ LÀ XUÂN CUỐI !
Bây giờ là xuân cuối
Thôi thưa thầy con đi
Năm cuối cùng đã hết
Chưa sang một mùa thi
Đã nghe đầy thương tiếc
Nhìn xuân về lộc biếc
Chim én liệng thầm thì
Những giọt buồn thế hệ
Đưa tiễn những người đi
Vở chưa phai mực thầy
Những lời phê nho nhỏ
Sáng lên màu tươi đỏ
Thâm trầm những tin yêu
Như màu xanh biển chiều
Trong những ngày nước lặng
Thầy bảo đời rất đẹp
Nhưng cũng lắm gian nan
Bao ô đời còn khép
Chưa rộng mở thênh thang
Như những ô tập vở
Cần những kẻ khai hoang
Áo cơm là hơi thở
Mơ mộng là son vàng
Con lúc nào cũng nhớ
Áo trắng có thể nhoà
Trong bụi đường cơ khổ
Mai con đi thầy ở
Những lớp học lại đầy
Với những cánh chim bay
Và những chồi non chớm
Con chưa làm người lớn
Con muốn ở lại trường
Như ở lại quê hương
Đầy hoa thơm trái ngọt
Có con chim nào hót
Bên cửa sổ chiều nay
Hỏi rằng chim có hay
Phấn buồn trên bảng trống
Mai bước vào cuộc sống
Phải tìm thấy bình minh
Phải lo cuộc mưu sinh
Không còn thầy vẽ lối
Bây giờ là xuân cuối
Thôi thưa thầy con đi.

------
KHI THẦY VỀ NGHỈ HƯU
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…"
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi
---


Lời thầy dạy.

Ký ức ùa về theo cơn gió mùa Đông,
Ngày này năm ấy ánh lửa hồng sưởi ấm...
Giọng thầy nghiêm nghị nhưng thắm tình sâu đậm,
Những tháng ngày dài em gặm nhấm thời gian...
Có lần trong giờ học em nằm mê man,
Thầy đến bên nhẹ nhàng hỏi han tường tận,
Sau lần đó thấy trong lòng nhiều ân hận,
Em nguyện tự mình sẽ kiên nhẫn vươn lên.
Cử chỉ giản đơn nhưng em không thể quên...
Tiếng thầy hôm nao vẫn kề bên thật lạ.
Gió Đông về rồi làm xôn xao cành lá...
Tiếng thầy thắm tình sao lạ quá thầy ơi!
----

Khi em mãi nhìn ngu ngơ qua cửa
Thầy ân cần, âu yếm đến bên em
Viết bài đi ! Ơi ! Cô bé ngô ngây…
Bảng sẽ khóc ! Nếu không nhìn nó đấy !
Bụi bay bay rơi đầy trên trang giấy
Phấn vương vương trên mái tóc điểm sương
Rớt xuống theo những thao thức đêm trường
Rơi mất cả…tuổi Thầy theo năm tháng !
Có những lúc mắt Thầy như bãng lãng !
Hạt buồn theo những lời giảng ấm nồng
Bụi thời gian như chợt bỗng mênh mông…
Nào ai biết lòng Thầy không tĩnh lặng !
Rơi rơi mãi…những cơn mưa bụi phấn
Trên suốt cuộc đời Thầy vẫn không màng
Bục giảng trên cao như chợt thênh thang…
Thầy trơ trọi - Mang khuôn vàng trao lại !
Có những lúc lời Thầy vang vang mãi
Hạt phấn đầy trên vai áo Thầy tôi
Bụi rơi rơi trong suốt cả cuộc đời
Nào ngăn được lòng Thầy như biển rộng !
Rơi cho đời những tin yêu - mơ mộng…
Trên nhân gian - Thầy trao hết cho người
TócThầy như bạc - bạc mãi không thôi
Vương lấm tấm biết bao là bụi phấn !
Em bỗng thấy cả lòng mình trầm lắng
Yêu làm sao hình bóng quá thân thương
Phút giây xưa, những buổi ở Giảng đường
Nầy là bạn - Là Thầy - Là phấn trắng !
Làm sao nói - Tình Thầy luôn sâu nặng
Có thể là theo suốt cả cuộc đời
Nào những bâng khuâng, nhung nhớ đầy vơi!
Quên đi ư ? Sẽ là điều…không thể !
Ngày xưa ấy ! Niềm mến thương là thế
Thầy yêu ơi ! Xin trao mãi về Thầy !
Dạy dỗ ta…bao lẽ phải, điều hay…
Khi… tuổi Thầy…mãi đầy cùng bụi phấn !
----
Nhớ(ơn) thầy(cô) nhớ biết bao nhiêu
Nắng mưa hôm sớm vẫn đưa con đò
Khi đó cập bến khách đi
Có ai còn nhớ công ơn lái đó !
Ơn thầy như núi tựa sông
Con đây không biết bao giờ trả xong
Mong thầy mạnh khỏe bình an
20/11 con nhớ ơn cô thầy !
---
Hôm nay ngày lễ hiến chương
Em dâng tình cảm bình phương kính thầy,
Lũy thừa bậc bốn lời hay,
Cùng chung lời chúc hăng say giúp đời!
Nghĩa thầy cao cả biển trời,
Tình cô sâu thẳm giếng khơi trong ngần,
Hôm nay vừa vặn cuối tuần,
Chúc thầy cô với mùa Xuân thanh bình!

----
Thời gian cũng sắp một năm,
Bóng thầy giản dị xa xăm hiện về,
Giọng thầy sức sống tràn trề,
Dáng thầy thanh thoát miền quê thuở nào.
Thầy cho em những ước ao,
Thầy gieo tri thức vun vào tương lai,
Chúng em trên quãng đường dài,
Trong tim ghi khắc không phai lời thầy.
Mong thầy nhựa sống luôn đầy,
Mong thầy luôn mãi hăng say vì đời,
Mong thầy cao cả biển trời,
Mong thầy hạnh phúc thầy ơi, mong thầy…

---
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhà
Mái chèo nghiêng mặt sông xa
Bâng khuâng nghe vọng tiếng bà năm xưa
Nghe trăng thở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

---

Còn cô, ký ức thơ ngây…
Cô như tán lá, đám mây trưa hè,
Cô dang tay rộng chở che,
Cô đơn sơ tựa bài vè em ca…
Tiếng cô thánh thót ngân nga,
Mắt cô hiền dịu thật là mến yêu,
Dù em có nói bao điều,
Cũng không kể hết thật nhiều công ơn,
Hôm nay biết nói gì hơn,
Mong cô vọng mãi tiếng đờn năm xưa.
Những khi trời đổi nắng mưa,
Mong cô vững bước đò đưa hàng ngày.
Mong cô mãi mãi hăng say,
Dìu bao lớp lớp mai đây giúp đời!
Em luôn ghi nhớ cô ơi,
Trong tim còn đó những lời thương yêu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến