Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2012

Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái



Truyện này do 1 thành viên diễn đàn vOz tên là LeoAslan kể lại cuộc sống của mình với những khía cạnh về cuộc sống : học hành, bạn bè, gia đình, và đặc biệt là tình cảm dành cho 1 người con gái mà ....hiện tại mình vẫn chưa biết big grin Vì câu chuyện chỉ mới được tác giả viết từ đầu tháng 3 đến bây giờ vẫn chưa kết thúc (update hàng ngày). Truyện rất chân thật, văn phong na ná như nhà văn Nguyễn Nhật Ánh (là ai chắc các bạn cũng biết). Trong vòng 2 tháng sau khi truyện được viết thì đã thu hút 27,659 comments và 1,739,869 views.

Tác giả : Voz_LeoAslan
Người đọc : PTV Thanh Tuấn đài PT Sóc Trăng

Cốt truyện: Câu chuyện bắt bắt đầu vào một ngày nắng hè nọ. Nhân vật "tôi" đi đá bóng với bạn bè thì không may tác giả sút quả bóng vào nhà người ta. Rắc rối thay là quả bóng của 1 người bạn nên cậu chàng ta phải chịu khó đích thân đi xin lại quả bóng đó. Chủ nhà lại là 1 cô bé rất dễ thương, cô vui vẻ nhặt bóng, mở cửa chào hỏi và .... ném cái bộp quả bóng vào mặt cậu bé nghịch ngợm này. Đến ngày khai giảng thì "tôi" (với cái tên mà tác giải tự xưng là N) nhập học lớp 10A1 trường Phan Bội Châu. Tại đây, trong lớp N có 1 cô bé tên là Vy. Vy cảm mến N và chủ động bắt chuyện làm quen ngay từ ngày đầu năm. Rồi bỗng lớp 10A1 xuất hiện thêm 1 học sinh mới nữa. Thật bất ngờ rằng không ai khác mà đó chính là cô bé dễ thương ngày nào mà N đá bóng vào nhà làm ....bể bóng đèn. Chuyện tình tay 3 bắt đầu sóng gió từ từ đây. Vy - 1 cô gái vui tươi, nhí nhảnh, tính hơi trẻ con và Tiểu Mai - Cô bé dễ thương ngày nào có duyên tương ngộ với tác giả.



truyện gốc : http://vozforums.com/showthread.php?t=2786623



Lời tựa : Một ngày chiều đầu hè, nắng không đến nỗi nóng gắt như những ngày trước, bất giác tôi cảm thấy như vừa đủ để sưởi ấm những giá lạnh vừa qua, đủ để tôi chấp nhận niềm hạnh phúc mới. Em lặng lẽ, có phần líu ríu đi bên cạnh tôi, từng giọt nắng như đang nhảy nhót trên đôi vai gầy hờ hững... Hai đứa đến sân bay sớm hơn giờ bay độ 20 phút, ngồi ở hàng ghế chờ mà cả hai đều ko nói gì, tôi biết em đang đợi tôi, một câu trả lời cuối cùng từ tôi trước khi em lại sang Nhật Bản. Vẫn nhìn em như mọi khi tôi hay nhìn, tóc đuôi gà búi ko quá cao, gương mặt thanh tú với đôi gò má cao ửng đỏ vì nắng, mắt em long lanh nhìn vu vơ, môi hồng khẽ cười chúm chím với tôi :

- Ey, anh nhìn gì ế ?
- Ừ, thì nhìn em
- Bleu, lại nhìn lén, cái tật không bỏ
- Ơ... anh nhìn lén khi nào ?
- "Hứ..... " - Em nguýt dài rồi quay đi. Từng ngón tay nhẹ gõ lên túi hành lý, khoảng lặng mấy ngày qua như được xoá tan, tôi chợt như thấy nhẹ nhõm gì đâu, định tìm câu gì chọc em chơi thì em nhìn thẳng vào tôi, nghiêm nghị :

- Anh ích kỷ lắm, thật !
- Ơ, gì nữa ?
- Anh không cho em cơ hội lựa chọn người con trai nào khác cả, em ...yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi...
-...............

Tôi biết, và em cũng biết, đây là lúc tôi phải nói ra câu trả lời của tôi, không lúc này thì lúc nào nữa, em sắp đi rồi kia mà. Tôi khẽ hít 1 hơi dài, bầu trời xanh cao vợi lăn tăn vài gợn mây, màu xanh da trời thân thiết ấy như 1 bức tranh, vẽ ra từng đoạn phim được chiếu đi rất nhanh, từ cái ngày mà tôi gặp em lần đầu tiên cho đến bây giờ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến